Lưu Thiếu Kỳ (24 tháng 11, 1898 – 12 tháng 11, 1969) là một nhà cách mạng, nhà chính trị và nhà lý luận người Trung Quốc. Lưu Thiếu Kỳ là Ủy viên trưởng Ủy ban Thường vụ Đại hội Đại biểu Nhân dân Toàn quốc từ năm 1954 đến năm 1959, Phó Chủ tịch Đảng Cộng sản Trung Quốc đầu tiên từ năm 1956 đến năm 1966 và Chủ tịch nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, nguyên thủ quốc gia theo luật định, từ năm 1959 đến năm 1968, khoảng thời gian ông thi hành các chính sách tái thiết kinh tế Trung Quốc.
Trong 15 năm, Lưu Thiếu Kỳ là người quyền lực thứ ba ở Trung Quốc, chỉ xếp sau Chủ tịch Mao Trạch Đông và Thủ tướng Chu Ân Lai. Dù ban đầu được chuẩn bị để làm người kế nhiệm Mao Trạch Đông, Lưu Thiếu Kỳ đã chỉ trích vị lãnh tụ này vào những năm 1960, ngay trước Cách mạng Văn hóa. Từ năm 1966 trở đi, Lưu Thiếu Kỳ liên tục bị Mao Trạch Đông chỉ trích rồi thanh trừng. Năm 1968, Lưu Thiếu Kỳ biến mất khỏi đời sống chính trị, bị gán cho cái mác "chỉ huy cơ quan đầu não của giai cấp tư sản Trung Quốc", nhân vật Trung Quốc hàng đầu của "phái theo tư bản", và là phần tử phản cách mạng.
Lưu Thiếu Kỳ qua đời giữa sự đối xử khắc nghiệt trong Cách mạng Văn hóa. Chính phủ Đặng Tiểu Bình phục hồi danh dự cho Lưu Thiếu Kỳ vào năm 1980 và tổ chức hẳn một lễ truy điệu cấp quốc gia.